Chapter 17 CHƯƠNG 17: MỘT BƯỚC NGẮN, VẠN LẦN LẶNG

Ban công phía Tây, nhà hàng tầng 15.

Tống Nhược Dao đứng im lặng, hai tay đặt lên lan can, gió lùa nhẹ qua mái tóc buông dài. Dưới ánh đèn vàng mờ, đôi mắt cô ánh lên chút buồn – giống như đang cố giấu điều gì đó rất cũ kỹ.

Cánh cửa sau lưng khẽ mở.

Tiếng giày da chạm sàn đá, từng bước chậm rãi vang lên.

Cô không quay lại.

Chỉ thở đều.

Nhưng lò

            
            

COPYRIGHT(©) 2022