/0/87195/coverbig.jpg?v=dd2837e4e7ce56739e0251cca1bd44c5)
Hai năm sau.
Tống Nhược Dao – hiện là diễn viên trẻ nổi lên nhờ vai phụ đặc biệt trong một bộ phim điện ảnh đình đám. Cô có vẻ đẹp trong veo, lạnh nhạt – một loại khí chất khiến người khác muốn lại gần nhưng không dám chạm vào.
Tại một sự kiện lớn, cô xuất hiện trong chiếc váy trắng đơn giản. Lặng lẽ. Kiêu kỳ.
Khi bước ra khỏi hậu trường, cô bất ngờ gặp một người đàn ông đang đứng tựa vào lan can hành lang.
Anh quay đầu lại. Ánh mắt chạm mắt cô.
Viên Dạ Hàn.
Tổng giám đốc đương nhiệm của tập đoàn Viên thị – lạnh lùng, trầm mặc, là gương mặt bí ẩn trong giới thương trường và cả giới nghệ sĩ vì mối quan hệ đầu tư mạnh mẽ vào ngành phim ảnh gần đây.
"Cô Tống." – anh gọi.
Cô khẽ dừng lại, ánh mắt vẫn bình thản.
"Chúng ta... đã từng gặp nhau chưa?" – anh hỏi, giọng trầm, ánh mắt nhìn xoáy vào cô.
Cô mỉm cười nhẹ, lắc đầu:
"Tôi không nghĩ vậy. Anh nhầm người rồi."
"Hai năm trước, một vụ tai nạn. Trời mưa. Có một cô gái cứu tôi ra khỏi xe. Là cô... đúng không?"
Nhược Dao lặng người trong thoáng chốc, nhưng rất nhanh, cô lấy lại nhịp thở:
"Xin lỗi. Tôi không biết anh đang nói gì. Chúc anh buổi tối tốt lành."
Cô quay đi. Không để anh kịp nói gì thêm.
-
Viên Dạ Hàn vẫn đứng nguyên tại chỗ, mắt không rời bóng lưng cô.
"Em không thay đổi... Chỉ là giờ em không muốn được nhận ra nữa, đúng không?" – anh khẽ lẩm bẩm.